Rắn trong Ngự Hoa Viên là ai thả, mục đích là gì, Khang Hi đều sẽ điều tra rõ ràng, chuyện này liên quan đến hoàng tự. Minh Huyên thong thả chờ Ô Lan và những người khác mang theo một giỏ lớn đào, lúc này mới hài lòng đi về Từ Ninh Cung. Về cung là không thể nào, nàng tuyệt đối không muốn đối mặt với mười đứa hài tử, việc này còn đáng sợ gấp trăm lần chuyện gặp rắn.
"Một lát nữa đi Ngự Thiện phòng hỏi một chút, xem gần đây có món canh rắn hay không." Chỉ cần không phải rắn độc, Minh Huyên liền không hề sợ hãi, nàng thậm chí đã nghĩ đến rất nhiều cách chế biến để ăn.
Mang theo một giỏ đào vừa hái xong đi vào Từ Ninh Cung, Minh Huyên có kể rằng Hoàng thượng ở Ngự Hoa Viên hình như gặp phải một con rắn.
Thái Hoàng Thái Hậu thản nhiên gật đầu nói: "Đã có rắn, gần đây ngươi cũng đừng nên đi Ngự Hoa Viên."
"Đào dưới Thiên Thu Các mùi vị không tệ, ngài nếm thử." Minh Huyên chỉ vào giỏ đào đó cười nói: "Thiếp cũng không sợ, nói thật, thiếp còn muốn ăn canh rắn cơ! Hay là ngài gọi một món Long Hổ Phượng mà Tôn Thái Y nói là bổ dưỡng đi, thiếp ăn ké một bữa ở chỗ ngài được không?"
Long Hổ Phượng, là món Tôn Thái Y từng đề cử cho Minh Huyên, là rắn, gà và rùa hầm chung với nhau, là một loại dược thiện.
Thái Hoàng Thái Hậu cũng không sợ những thứ này, khi còn nhỏ cưỡi ngựa giơ roi là chuyện vui sướng nhất của nàng, đừng nói là rắn, ngay cả những thứ khác nàng cũng không sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT