Tiếng nói của Dận Thì vừa cất lên, nụ cười trên mặt Minh Huyên liền khựng lại. Nàng ấy vậy mà quên mất Dận Thì, người mà trước đó nàng còn có chút tâm đầu ý hợp? Thật sự là một sai lầm mà!
"Huệ Tần ở đằng kia!" Dận Nhưng quay đầu lại, nhếch cằm ra hiệu cho Dận Thì có thể đến chỗ ngạch nương hắn dùng bữa.
Dận Thì sững lại một chút, rồi nghĩ lại cũng đúng. Đồ ăn mà ngạch nương mình cho chắc chắn sẽ thơm hơn, bèn quay đầu bước đi.
Sau khi ăn xong một chén nhỏ thức ăn, Dận Nhưng hỏi: "Hắn đã nói gì với ngươi?"
"Muốn biết Đường Tăng rốt cuộc có ở rể trở thành quốc vương Nữ Nhi Quốc hay không." Nói đến đây, Minh Huyên cảm thấy cả Tiểu Thái tử lẫn Khang Hi đều thật không phúc hậu.
Tốt xấu gì cũng nên để hài tử biết nạn này đã vượt qua như thế nào chứ? Nhìn xem khiến đứa bé cứ bứt rứt mãi. Nàng kể chuyện cho Tiểu Thái tử đều là mỗi ngày một nạn, từ trước tới giờ không hề dây dưa. Mỗi lần cập nhật truyện thì khổ sở biết bao chứ? Không phải sao?
Minh Huyên đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, Tào Dần hình như đã được đưa đến phía nam lịch luyện rồi, vậy Tào gia liệu có còn như lịch sử từng chép không? Vậy cháu trai hắn sẽ còn viết Thạch Đầu Ký nữa không? Vậy mình còn có thể sống đến lúc ấy, đợi được câu chuyện sau hồi tám mươi hồi không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT