Hách Thanh Sơn vừa đẩy cửa bước vào đã nhìn thấy Mạnh Du Du đang ôm chặt chiếc váy xanh lá bị hỏng, gương mặt trắng trẻo nhăn nhó, vẻ mặt đầy khổ sở.
Anh lặng lẽ bước tới, nhưng trong giây phút đó lại chẳng nghĩ ra được lời nào phù hợp để an ủi.
Lần đầu tiên trong đời, anh cảm thấy mình thật sự không biết nói chuyện.
Do dự hồi lâu, Hách Thanh Sơn cuối cùng cũng mở miệng:
“Tôi ra tay nhanh lắm, chắc mọi người chưa kịp nhìn thấy gì đâu.”
Mạnh Du Du nghe tiếng, ngẩng đầu lên, đáp với vẻ không mấy để tâm:
“Ai mà thèm quan tâm bọn họ có thấy không chứ? Cái lưng thôi mà, thấy thì thấy, tôi đâu có thiếu miếng thịt nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT