Nụ hôn của anh cuồng nhiệt và bỏng cháy, chẳng chút báo trước hay dạo đầu, hôn thật sâu, thật mạnh, như muốn trút hết bao nhung nhớ và thống khổ dồn nén suốt mấy tháng qua.
Anh nhớ vị môi lưỡi của cô, nhớ hơi thở của cô, nhớ cái cảm giác khi ôm cô trong vòng tay, hơi ấm chân thực có thể thấy, có thể chạm – tất cả với anh đều là cam lộ từ trời, là mưa móc cứu hạn, khát khao, và nay đã chạm tới.
Người đàn ông ấy gần như phát điên, cắn mút đến điên cuồng. Mạnh Du Du lúc đầu bị dọa cho sợ hãi, cảm giác như đầu lưỡi vừa chạm vào đã bị anh hút đến muốn đứt lìa, đầu óc choáng váng một thoáng, sau đó mới kịp phản ứng lại, trong lòng vừa thẹn vừa tủi.
Cô giãy giụa thật mạnh, nhưng sức lực của đối phương thật kinh người, hai tay cô bị anh ép chặt, không cho cô trốn tránh. Mạnh Du Du bèn giơ chân đá hắn, nhưng anh lại linh hoạt tránh được, tiếp đó một chân đè lên người cô, khiến cả tay chân cô đều bị khống chế, chẳng thể nhúc nhích.
Mạnh Du Du chỉ còn cách dùng đầu ngón tay cào cấu loạn xạ lên người anh, móng tay cô ghì sâu vào da thịt, cô thề rằng cả đời này chưa từng ra tay mạnh như thế với ai, đầu ngón tay cảm nhận được chất lỏng nhầy nhụa dính lại, cô biết rõ đó là gì, nhưng vẫn không dừng tay.
Nếu là trước kia, cô nhất định đã mềm lòng mà rút tay lại từ lâu, nhưng lần này thì khác.
Mạnh Du Du thấy mình thật quá đỗi uất ức, cả đời này chưa bao giờ tủi thân đến vậy!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT