Gần tòa nhà Ủy ban nhân dân thành phố Tây Minh, có một nhà khách quốc doanh. Trùng hợp làm sao, Hách Thanh Sơn lại được phân đúng căn phòng lần trước đã ở.
Lần trước? Cũng đã hơn năm tháng rồi, họ cùng đến thành phố Tây Minh tham gia hoạt động giao lưu nhân tài quân đội. Cô giận dỗi anh, tránh mặt suốt một ngày, anh chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì. Rõ ràng buổi sáng còn nói chuyện vui vẻ, vậy mà sau khi mỗi người vào lớp học, tới khi tan học lại bị cô phớt lờ như người xa lạ?
Buổi chiều có hội thảo kỹ thuật, Hách Thanh Sơn ngồi đó mà chẳng nghe lọt một chữ. Tối về phòng, ngồi không yên, anh liền chạy sang gõ cửa phòng cô, tìm cái cớ lừa cô lên tầng, rồi bất ngờ hôn cô. Quả là hành động có phần lưu manh.
Hách Thanh Sơn nằm trong phòng đã tắt đèn, khả năng nhìn đêm của anh rất tốt, giữa bóng tối vẫn có thể dễ dàng phân biệt được các đồ đạc trong phòng.
Anh nhìn chằm chằm lên trần nhà, đếm từng vòng vân hoa trên đó. Không dám nhắm mắt, càng không dám để đầu óc trống rỗng mà thả trôi suy nghĩ.
Anh phải tự tìm việc gì đó để làm, tốt nhất là không bao giờ để đầu óc rảnh rỗi. Bởi hễ rảnh ra, trong đầu lại hiện lên hình ảnh buổi sáng hôm đó—cô gái đứng dưới gốc cây Bồ đề, nghiêng mặt sang chỗ khác, gương mặt nhỏ nhắn lạnh lùng, đôi mắt từng long lanh giờ đã sưng húp như hai trái óc chó.
Trong buồng điện thoại bên cạnh ga tàu, sau khi dập máy, cô gái gầy gò mỏng manh từ từ ngồi xổm xuống, ôm lấy đầu gối, bờ vai run rẩy từng hồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play