Khoảnh khắc Thôi Nghiên vén rèm cửa bước vào, đập vào mắt cô chính là một khung cảnh yên bình, hạnh phúc: Lá bồ đề xào xạc trong gió, dưới tán cây là đôi tình nhân tựa vào nhau thật khắng khít.
Trời dần sẩm tối, ánh đèn trong bếp bật lên, ánh sáng vàng nhạt xuyên qua cửa sổ và khe cửa hé mở, rọi xuống nền đá xanh hai vệt sáng — một dài hẹp, một vuông vức rộng rãi.
Gương mặt nghiêng của cô gái dưới ánh đèn càng thêm dịu dàng, mềm mại. Hàng mi dài in bóng lên má, dáng vẻ trầm lặng mà an nhiên. Người đàn ông bên cạnh thi thoảng lại nghiêng đầu nhìn cô, khiến bức tranh ấy đẹp đến mức người ta không nỡ phá vỡ.
Gió đêm bất chợt nổi lên, mái tóc đen dài óng mượt của cô gái bị thổi tung. Một lọn tóc bay lượn trước mặt, nhẹ lướt qua sống mũi, khóe mắt, rồi cả môi người đàn ông. Khi gió ngừng, sợi tóc ấy rơi xuống, vướng vào cổ áo anh.
Tay Thôi Nghiên siết chặt ghi-đông xe đạp, cúi đầu nhìn mũi chân mình. Vài giây sau, như thể đã hạ quyết tâm, cô không nhìn thêm nữa mà đẩy thẳng xe tới bên mé sân.
Cô biết Hách Thanh Sơn đã nghe tiếng động và quay đầu nhìn lại, nhưng bản thân thì không hề liếc mắt về phía đó. Dựng xe xong, cô liền chạy vào bếp, giọng hồ hởi:
“Bà ngoại ơi, cháu về rồi! Thơm quá, bà đang nấu gì thế ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT