Mạnh Du Du vừa tỉnh giấc thì đúng lúc bác sĩ đang đi kiểm tra buổi sáng.
“Vết thương hồi phục khá tốt, tuần sau có thể cắt chỉ rồi.” Một bác sĩ trung niên đeo khẩu trang, vừa đẩy lại gọng kính trên sống mũi, vừa nói.
Hồ Thư Lan đứng một bên, tranh thủ hỏi: “Bác sĩ Công, tuần sau con gái tôi phải tham dự một lễ biểu dương do đơn vị tổ chức, với tình trạng hiện giờ thì có sao không?”
“Trong nửa tháng tới vẫn nên lấy tĩnh dưỡng làm chính. Tham dự hoạt động cũng không phải không được, nhưng cần hạn chế vận động, đi lại, không nên đứng quá lâu. Có thể dùng xe lăn di chuyển, vấn đề không lớn.”
Hồ Thư Lan nghe vậy mới yên tâm, theo các bác sĩ ra đến cửa, tiễn họ rời đi.
Chờ mọi người đi khỏi, Mạnh Du Du lại nằm xuống, nhưng bất giác cảm thấy gối bên trái hơi cộm, như thể có thứ gì giấu bên dưới.
Cô đưa tay sờ thử, rồi rút ra được một chiếc phong bì dày cộp màu vàng sậm từ dưới gối. Bì thư chỉ viết vài chữ ngắn ngủi: “Tiền riêng, đừng nói với mẹ con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play