Tối hôm đó, trước khi ngủ, Mạnh Du Du không được nghe lại bài hát ru có câu gọi cô là “bảo bối”.
Vì chiều muộn, cha mẹ của Mạnh Du Du sau khi xuống máy bay liền lập tức đến bệnh viện.
Hai người bước trên cầu thang bệnh viện, mẹ cô – bà Mạnh vẫn không ngừng cằn nhằn:
“Mạnh Chính Bình, anh nhớ kỹ lời em dặn chưa? Lát nữa gặp con gái, tuyệt đối không được mặt nặng mày nhẹ, lại càng không được lôi chuyện cũ ra mà nói năng linh tinh.
Lần này con nó bỏ nhà đi lâu như vậy, giận đến mức chẳng thèm liên lạc với ai trong nhà. Anh rõ ràng có thể nhờ người tìm được địa chỉ đơn vị của nó, vậy mà nhất định không chịu nói với em.
Giờ thì hay rồi, con bé bị thương nhập viện mà cũng không báo về nhà lấy một tiếng, nếu không phải Thẩm Khê nói với chúng ta thì—”
“Biết rồi biết rồi, em đã lải nhải cả quãng đường rồi.” — Cha Mạnh không nhịn được ngắt lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play