Trần Bưu sải bước đến gần, càng lúc càng gần, gần đến mức trước mắt Sở Dao — qua khe vải hẹp — chỉ còn thấy lồng ngực to bè của hắn.
Thân hình vạm vỡ của hắn chắn hết ánh sáng lọt qua khe thùng gỗ, phía trước cô giờ chỉ còn lại một mảng bóng tối mờ mịt lay động.
Trần Bưu cúi đầu liếc vào đống vải bạt ẩm mốc trong thùng, hừ lạnh một tiếng đầy ghét bỏ:
“Thôi đi, đống này mốc cả rồi.”
May quá… chỉ là một phen hú vía.
Sở Dao thầm thở ra một hơi.
Trần Bưu quay đầu nhìn về đống bạt nhựa đang chất ở cửa kho:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT