“Có vẻ hôm nay ổn rồi, vết thương không rách, cũng không bị viêm.” — băng xong thuốc, Giang Tranh bỗng nhiên buông một câu như thế.
Anh ta… đang đợi được khen sao?
Chẳng lẽ cô phải nói: Thật tuyệt! Vết thương lẽ ra đã lành từ mấy hôm trước, hôm nay là ngày thứ năm rồi, cuối cùng cũng không rách ra nữa, tạ ơn trời đất!
Vì vậy, Sở Dao chọn cách im lặng, giả vờ không nghe thấy.
Cô tập trung vào công việc trước mắt, không thèm đáp lời, còn Giang Tranh thì cứ thế lặng lẽ nhìn cô chăm chú.
Sở Dao cầm kéo cắt băng gạc, rồi mới bình thản ngẩng đầu nhìn anh. Trong suốt mấy phút qua, cô cảm nhận rõ ánh mắt anh dõi theo mình.
Ban đầu cô nghĩ anh sẽ giống như mọi lần — ngay khi cô nhìn lại liền vội vàng dời mắt. Nhưng lần này không, ánh mắt anh nhìn thẳng, không né tránh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play