Hách Thanh Sơn kéo theo Mạnh Du Du vội vã chạy lên tàu.
Vừa đặt chân vào toa, Mạnh Du Du liền tựa người vào vách tàu, khom lưng, một tay chống đầu gối, thở hồng hộc từng hơi lớn: “Hú hồn, suýt nữa thì trễ tàu rồi.”
Hách Thanh Sơn đưa tay khẽ gõ nhẹ lên mũi cô, trêu chọc: “Vừa nãy là ai nhất quyết phải uống hết ngụm cuối cùng của bát canh bò hả?”
Mạnh Du Du lập tức gạt tay anh ra không thương tiếc, “Tại vì anh chưa được nếm thử thôi! Nếu bỏ lỡ bát canh đó thì… chậc chậc~ Hách doanh trưởng, em thật thấy tiếc giùm cho anh đấy.”
Đúng lúc ấy, một người đàn ông trung niên khoảng hơn năm mươi tuổi, tay kéo hai túi hành lý lớn, một cây đòn gánh kẹp dưới nách, đang khó khăn lách người qua lối đi.
Ông ta có vẻ muốn dọn hành lý về phía góc toa, nhưng lúc xoay người, cây đòn bất ngờ rơi khỏi kẹp nách, vụt thẳng về phía Mạnh Du Du.
Ánh mắt Hách Thanh Sơn vụt sáng cảnh giác, gần như ngay lập tức đưa tay kéo cô vào lòng, đồng thời xoay người che chắn, động tác liền mạch, gọn gàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT