“Tớ nhớ cái tủ này của cậu từ trước đến giờ chưa từng khóa mà.”
Aisbey biết những món quà cậu ta tặng Phương Thốn Gian đều được cậu cất ở đây, hôm nay vừa nhìn thấy đã bị khóa, không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
Quay đầu lại, thấy vẻ mặt lúng túng của Phương Thốn Gian, Aisbey nhíu mày, cảm thấy có chút không ổn, cảnh giác hỏi:
“Cậu sẽ không phải là đã vứt hết mấy thứ tớ tặng cậu rồi chứ?”
“… Không có vứt, sao có thể chứ. Tôi chỉ là muốn trân trọng cất giữ kỷ niệm của chúng ta.”
Phương Thốn Gian sợ Aisbey bảo mình mở tủ, vậy thì mới thật sự xấu hổ, nên nhanh miệng nói trước:
“Chìa khóa mất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT