Thiếu niên cúi đầu, nhìn chằm chằm từng nét chữ gọn gàng, ngăn nắp trong sổ sách, nét bút đều đặn, chữ viết ngay ngắn. Càng nhìn, trong lòng hắn càng bức bối, như có một hơi nghẹn mà không nuốt xuống được, không thể tiến tới, cũng chẳng thể lùi bước.
Tần Mạch im lặng, ngưng khí, đột nhiên đưa tay khép mạnh sổ sách, ném lại cho nàng, bất chợt khen một câu:
“Thế gia vọng tộc quả nhiên danh bất hư truyền. Cầm kỳ thư họa, ghi chép sổ sách, nàng việc gì cũng làm được.”
Lan Thù nhìn khóe môi hắn khẽ nhếch, ánh cười kia mang theo ý châm chọc khiến nàng có chút thấp thỏm, chẳng rõ bản thân lại chọc giận hắn ở đâu. Nàng chỉ đành sửa sang lại y phục, nghiêm túc hành lễ, nhẹ giọng đáp:
“Không dám nhận.”
Tần Mạch còn nhớ mình vốn không phải cố ý tới tra sổ sách, nhưng nói:
“Nàng giúp ta trông coi cả gia nghiệp lớn như vậy, cũng coi như lao tâm khổ tứ. Ta không muốn để nàng chịu thiệt, hôm nay hỏi  nàng đã lĩnh bao nhiêu bổng lộc, là muốn tính xem sau này có thể để phần bổng lộc ấy cho  nàng tự chi phối, coi như trả công giúp ta quản sự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play