Khu biệt thự Lục Bảo Viên ở Tiêu gia, đèn đuốc sáng trưng. Chiếc đèn pha lê cổ đại treo giữa trần nhà thật lớn và lộng lẫy, ánh sáng rực rỡ phản chiếu lên rèm châu buông dài từ tầng hai xuống.
Sau khi bác sĩ gia đình kiểm tra sơ bộ vết thương bên ngoài, y tá ngồi xổm bên cạnh người đàn ông, tỉ mỉ băng bó cho hắn.
Lục Tư Ngôn ôm ly nước, ngồi co ro ở đầu bên kia ghế sofa, hoàn toàn không hiểu sao bản thân lại theo đội ngũ tinh anh kia xuất hiện trong nhà Tiêu Yến Tu.
Trên chân cậu là một đôi dép bông hình thỏ trắng vừa vặn, quái dị thay, lại trở thành người duy nhất ngoài Tiêu Yến Tu đang sử dụng đồ dùng trong căn nhà này.
Ngoài trời mưa tuyết đan xen, lạnh thấu xương, mà trong phòng lại ấm áp ẩm ướt, khiến không khí trở nên ngột ngạt, phảng phất sự lúng túng.
Bộ quần áo trên người đã ướt nửa khô nửa ướt, dính sát da, khiến cậu thấy khó chịu, hô hấp cũng không mấy dễ dàng.
“Thiếu gia, lau đầu một chút đi.”
Quản gia đưa khăn lông đến, giúp cậu lau đi những vệt nước trên người.
Ly trà nóng trong tay cũng đã bị lặng lẽ thay bằng ly sữa nóng. Uống xong, bà lại thúc giục cậu lên lầu rửa mặt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT