Lục Tư Ngôn tầm mắt mơ hồ mất ba giây, rồi lập tức sáng rõ. Omega run rẩy, lảo đảo bước xuống, suýt nữa thì ngã khỏi ghế. Cậu bám vào mép bàn, ngã ngồi dưới sàn, trong lòng đau nhói. Những ký ức vụn vặt ùa về mãnh liệt.
Hộp da rơi xuống, đồ vật bên trong lộn xộn đổ ra, nhưng bức ảnh trên cùng… Lục Tư Ngôn run rẩy nhặt lên. Dù đã chuẩn bị tâm lý, khoảnh khắc đối diện sự thật vẫn như nhát dao đâm vào tim cậu, khủng khiếp và mãnh liệt.
Bức ảnh chụp đoàn phim phóng sự ở cô nhi viện, Tiểu Tư Ngôn nép ở trong góc, lưng cõng Xán Xán, Tiêu Yến Tu đứng giữa như chúng tinh phủng nguyệt bên cạnh cậu mình, ánh mắt dán chặt vào hai bóng dáng nhỏ xám xịt, đen tối khó lường. Lục Tư Ngôn cố nhìn nhưng không thấy rõ mặt thiếu niên ấy. Trong ký ức, người đó chỉ là bóng hình mờ nhạt, đứng từ xa, qua ống kính lạnh lẽo, cao lớn, ngược sáng, chẳng thể nhìn rõ dù ngửa cổ.
Đầu cậu đau nhức, không thể dựa vào ký ức để đoán. Cậu nắm chặt góc ảnh, hít sâu, lật lại, thấy tên in sau lưng thiếu niên: Tiêu Yến Tu. Nước mắt nóng hổi rơi xuống dòng chữ đen, tay cậu m*n tr*n, rồi ấn chặt tên hắn.
Lục Tư Ngôn chưa từng ngoảnh lại nhìn, vì sợ hãi, vì đau buồn, cố tình lảng tránh những chuyện không vui. Nhưng Tiêu Yến Tu nhẫn tâm, bất ngờ kéo cậu vào vòng xoáy sợ hãi, rồi lại giống như tia sáng bất ngờ xuất hiện.
Cậu ôm bức ảnh vào lòng, lau nước mắt. Tiếng bước chân chậm rãi đến gần, dừng trước mặt cậu. Tiêu Yến Tu quỳ một gối, đau lòng nhìn Omega dáng vẻ yếu đuối vì khó chấp nhận sự thật.
“Xin lỗi,” Alpha ôm cậu, hôn nhẹ khóe mắt, mi, tóc, cố gắng kéo hai người lại gần hơn, dường như muốn trái tim cũng dính chặt lấy nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play