Lục Tư Ngôn quả thật yêu thích không rời viên nhẫn kim cương kia.
Thứ khiến cậu yêu thích không chỉ vì nó hiếm thấy, trong suốt tinh xảo, rực rỡ lấp lánh, vừa vặn ôm khít lấy ngón tay mình, mà là bởi vì nó được trao cho ý nghĩa của “nhẫn cưới”, khiến nó có sức nặng, cũng khiến đoạn tình cảm này bắt đầu trở nên khác trước.
Trên đường đến lâu đài bên bờ biển tham gia tiệc tối, Lục Tư Ngôn ngồi ở ghế phụ, cửa kính xe hạ xuống một khe nhỏ.
Gió biển mang theo hơi ẩm vén lên mái tóc của Omega, trên con đường quốc lộ dài dằng dặc không thấy điểm cuối, bên phải chính là mặt biển sâu thẳm, bí ẩn, mang sắc lam mênh mang.
Nhưng tất cả cảnh đẹp đó… lại không đủ để hấp dẫn ánh mắt của Omega.
Ánh mắt Lục Tư Ngôn chăm chú dán chặt vào viên nhẫn tình yêu màu hồng nhạt trên ngón áp út tay phải của mình, cậu mân mê nó, vuốt ve, thưởng thức từng chút.
Mãi cho đến khi tòa lâu đài mang kiến trúc cổ phương Tây với tường trắng mái xanh dần hiện ra, tháp tròn lấp ló phía sau, phong cách Gothic cổ kính và lãng mạn, đẹp đến mức khiến người nhìn cũng phải nín thở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play