Từ thang máy đi xuống, xuyên qua một hành lang dài lát pha lê trong suốt, đi thêm một đoạn nữa mới tới được phòng ăn.
Thiêm Thiêm mới vừa về nhà họ Thẩm hôm qua, nên đường đi vòng vèo trong nhà còn chưa quen, được Thẩm Cẩn Phong bế trong lòng, chỉ biết mở to mắt nhìn quanh, mặt mũi đầy vẻ ngơ ngác.
“Đường gì mà dài dữ vậy trời…”
Cậu bé lẩm bẩm than nhỏ, đến khi ngẩng đầu lên thấy chỗ ăn cơm quen thuộc thì mới thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài.
Thẩm Cẩn Phong cất công bế cái nhóc rắc rối đi suốt đoạn đường dài, nghe thấy cậu thở hổn hển liền bật cười khẽ.
“Làm gì mà nhìn ngơ ngác vậy, sợ anh đem em đi bán hả?”
Thiêm Thiêm lúc này đã được Mộ di di bế qua, ngồi yên vị trên ghế ăn của mình, ngoan ngoãn chờ bữa sáng.
Nghe ca ca nói thế, cậu bĩu môi, hừ hừ hai tiếng.
Không gật mà cũng chẳng lắc, rõ ràng là… không dám thừa nhận nhưng trong bụng có chút lo thiệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play