"Ha."
Thanh Cửu Lưu tìm quanh, phát hiện mẩu thuốc lúc nãy đã biến mất từ lâu, lúc này mới có chút không kiên nhẫn cười một tiếng:
"... Tôi là cừu nhỏ à. Vậy tôi nên gọi cô là gì? Người chăn cừu, hay người chăn cừu tàn tật?"
Anh ta đã biết trước rằng ngay khi nói ra câu này, đòn tấn công của đối phương chắc chắn sẽ theo sau. Nhưng lần này tình hình còn tệ hơn anh ta nghĩ, bị hàng rào hạn chế, Thanh Cửu Lưu không còn không gian để né tránh, bị một đòn trúng bụng, anh ta lập tức ho ra một ngụm máu nữa.
"Khánh Khánh!" Tiểu Chanh hét lên một tiếng chói tai, dù không nhìn mặt cũng có thể cảm nhận được sự tức giận của cô. "Thu hẹp hàng rào! Thu hẹp lại!"
"Tiểu Chanh."
Từ trong bóng tối vang lên giọng một người phụ nữ khác, cùng với tiếng nói đến gần, bóng dáng của Khánh Khánh cũng dần hiện ra dưới màn đêm. Cô nhìn Tiểu Chanh, dịu dàng nhưng có chút lo lắng đáp:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT