"Dĩ nhiên không thể nói ở đây."
Cô nhìn gã đầu trọc cười, nhặt bàn tay của Trương Đạt lên, biến nó thành thẻ bài:
"Đồng đội của anh chắc chắn biết anh đặt bẫy ở đây, lỡ lát nữa họ đến thì tôi sẽ gặp rắc rối. Đi theo tôi, tôi biết một nơi tốt để nói chuyện."
Trên đoạn đường trước khi đến đây, cô đã đi mấy tiếng đồng hồ mà không gặp một bóng người, vừa hay có thể dùng để thẩm vấn gã đầu trọc.
Vừa nghe phải đổi chỗ, gã đầu trọc lập tức tỏ vẻ không muốn. Nhưng sau khi bị Lâm Tam Tửu kéo đi vài bước một cách không thương tiếc, cuối cùng hắn cũng lẩm bẩm đi theo, cùng cô chui vào giữa những tầng lá cây rậm rạp.
Đi được một lúc, Lâm Tam Tửu chọn một sợi dây leo rủ xuống. Vì nó lơ lửng giữa không trung, vừa có thể che khuất tầm nhìn từ bên ngoài, vừa có thể phát hiện ngay lập tức những ai đang đến gần. Sau khi trèo lên một chiếc lá non mới mọc sau sợi dây leo, cô vỗ vỗ mặt lá dưới chân.
"Nào, ngồi xuống nói chuyện đi. Anh có thể đè tay phải dưới người, như vậy anh cũng yên tâm hơn, đúng không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play