Lâm Tam Tửu cử động người, rồi ngẩng đầu nhìn những người khác – rõ ràng họ cũng giống cô, lúc này căn bản không thể nói là "dễ chịu" .
Không chỉ là nóng – nóng đối với Lâm Tam Tửu cũng không là gì. Khó chịu nhất là nơi này không có một ngọn gió. Bầu không khí ẩm ướt, áp suất thấp hòa trong sự oi bức nặng nề, ngột ngạt đến mức khiến người ta khó thở. Chỉ cần cử động nhẹ là mồ hôi đã túa ra, người ngợm chẳng mấy chốc đã trở nên nhớp nháp, như thể bị bọc trong một lớp màng bọc thực phẩm dày cộp.
"... Trong môi trường ấm áp và ẩm ướt như vậy, dù các người chỉ đứng yên, cơ thể vẫn liên tục được nuôi dưỡng và trở nên khỏe mạnh."
Tuy cảm giác cơ thể rất khó chịu, nhưng lời Harry nói dường như không sai, sắc mặt mọi người lúc này đã khá hơn một chút so với lúc nãy – chỉ có điều tốc độ hồi phục này vẫn còn quá chậm.
"Chỉ có điều, tổng lượng dinh dưỡng trong nhà kính này là có hạn..."
Harry vừa nói đến đây, mặt đất dưới chân năm người đột nhiên rung chuyển dữ dội, tiếng la hét thất thanh vang lên liên tiếp, đến nỗi không ai nghe rõ hắn nói gì tiếp theo. Lâm Tam Tửu vội vàng giữ thăng bằng, lúc này mới phát hiện ra nơi họ đang đứng lại là một cành của một loại cây nào đó – chỉ là cành cây này quá lớn, quá rộng, nên họ cứ ngỡ mình đang đứng trên mặt đất.
"Đừng la nữa, nghe Harry nói!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play