Lâm Tam Tửu không hiểu, nhưng không mở miệng hỏi. Một nửa là vì lời của Nữ Oa chưa nói xong, một nửa là vì cô đã quá mệt mỏi.
Nữ Oa ngay cả việc mọi người bị ném đi đâu cũng không biết, càng chưa từng nói rằng Phương thuyền sẽ đưa từng người trở về bên cô... Cô không dám đưa tay khuấy động đống tro tàn trong lòng, cô sợ tro tàn sẽ lóe lên tia lửa, rồi lại sợ tia lửa ấy sẽ tắt ngấm.
"Phần thứ hai, mới là lời hứa ta thực sự thực hiện cho ngươi. Khi Phương thuyền của ngươi thành hình, ta sẽ mở ra một vùng biển cho ngươi, để Phương thuyền của ngươi lướt trên sóng."
Lâm Tam Tửu chỉ ngồi trên đất, ngơ ngác nhìn bà.
Dưới màn đêm, Nữ Oa dường như mỉm cười — một nụ cười gần như khoan dung, gần như từ bi. Dường như bà cũng chợt nhớ ra, Lâm Tam Tửu rốt cuộc cũng chỉ là một người bình thường, còn chưa biết kế hoạch của bà.
" 'Phương thuyền' mà bà nói... có thể đưa họ trở về không?"
Lâm Tam Tửu siết chặt lấy quần mình, như thể níu lấy nó thì cô sẽ không hoàn toàn chìm vào vực thẳm đen tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT