"Bộ cô chứa nhiều rắm quá, mông to quá nên lê không nổi à? Đứng đực ra đấy chiêu dụ ruồi bâu à? Định tranh giành khách với đống phân ngựa ven đường hả?"
Mặc cho mặt trời gay gắt, nóng rát đến khó chịu, điều đó cũng chẳng thể ngăn Bohemia đứng giữa ngã tư, sang sảng chửi người. Cô ta chửi một tràng dài, như thể đang dùng từng câu chữ để cắt mỏng rồi phá tan một rào cản vô hình nào đó. Khi câu chửi cuối cùng vừa dứt, Lâm Tam Tửu đột nhiên có thể cử động bình thường, chân cũng tăng tốc được, vài bước đã đuổi kịp Bohemia phía trước.
"Cô vội gì chứ, đâu phải tôi không đi."
Cô nói:
"Tôi vừa rồi có hơi thất thần một lúc..."
Không hiểu sao, cô còn cảm thấy muốn khóc. Nhưng nỗi bi thương ấy chỉ như chiếc lá trên mặt nước, chòng chành một lúc rồi bị sóng cuốn đi mất, chỉ còn lại một ấn tượng mơ hồ.
Bohemia ghé sát khuôn mặt đẫm mồ hôi, da bóng loáng, hồ nghi nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play