"Trạng thái của tôi hai ngày nay đúng là có hơi kỳ lạ." Cô thở dài, trong đầu hiện lên đôi mắt màu hoa đào long lanh như mặt hồ của Ciro trong phòng chứa đồ. "Nhưng tôi cam đoan là tôi không sao... Hay là thế này, cứ để tôi tự quan sát trước đã, nếu không ổn, tôi nhất định sẽ để Lễ Bao kiểm tra kỹ lưỡng cho tôi, được không?"
Vẻ mặt không tình nguyện của Quý Sơn Thanh đậm đặc đến mức có thể vắt ra nước. Cậu còn học được cả thói giận cá chém thớt, khi Thanh Cửu Lưu giơ hai tay lên tỏ vẻ đầu hàng, cậu liền trừng mắt lườm anh một cái.
Nếu theo ý Lễ Bao, giờ này Lâm Tam Tửu đã ở trong quá trình bị "đọc" rồi. Nhưng cậu không cãi lại được chị mình, chỉ có thể miễn cưỡng "ừ" một tiếng, song vẫn không quên quan sát và đánh giá từ bên cạnh. Suốt một lúc lâu, Lâm Tam Tửu cảm thấy mình chẳng khác nào một bệnh nhân tâm thần đang bị bác sĩ giám sát nghiêm ngặt để xem rốt cuộc có được xuất viện hay không.
Đến bữa trưa quả nhiên không thấy Pina đâu, dù buổi sáng cô ấy mới nói rằng hy vọng có thể cùng mọi người dùng bữa, sau đó đi dạo. Khi Lâm Tam Tửu đi tìm, cô phát hiện cửa khoang y tế đã bị khóa chặt. Mãi mới thuyết phục được Đại Vu Nữ mở cửa, Lâm Tam Tửu chỉ thấy trên giường bệnh của Pina một cục chăn khổng lồ.
"Đừng đến thăm tôi."
Giọng Pina nghèn nghẹn, nặng nề truyền ra từ dưới lớp chăn:
"Tôi không muốn gặp ai cả... Không, tôi không muốn ra ngoài. Cứ để tôi chết ở đây đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT