Trong khoảnh khắc đó, Lễ Bao quả nhiên quên hết mọi thứ, kể cả cú đẩy mà Lâm Tam Tửu đã dùng hết sức để cản cậu lại. Cô biết bây giờ không ai có thể ngăn cậu lao tới, ngay cả chính cô cũng không thể. Thế nhưng, trong đầu Lâm Tam Tửu lúc này chỉ toàn là câu nói của Exodus — "Có thể xóa sổ một mảng lớn cơ thể người chỉ trong một cú chạm, ngay cả tôi cũng thấy hơi quá tàn bạo."
Mỗi tiếng gầm giận dữ và tiếng thét không thể cất thành lời đều được cô dồn nén vào ý thức lực, đánh hết lần này đến lần khác vào vai Lễ Bao, muốn chặn đứng bước chân của cậu. Cuối cùng, Thanh Cửu Lưu nhận ra có điều không ổn, vội tóm lấy cánh tay Lễ Bao, kéo giật cậu lại khi còn cách Lâm Tam Tửu vài bước chân.
... Đã quá muộn rồi.
Họ đã đến đây, nghĩa là họ không thể đi được nữa.
"Đứng yên!"
Thanh Cửu Lưu quát lên, rồi nhìn Lâm Tam Tửu — ánh mắt anh như bị bỏng, vừa chạm vào người Lâm Tam Tửu đã vô thức né đi. Dường như phải dùng đến chút ý chí, anh mới nhìn lại cô lần nữa.
"Cô không muốn chúng tôi đến đây?" Anh nói trong khi Dư Uyên đã cảnh giác xung quanh. "Đây là một cái bẫy? Gần đây... Exodus đang ở gần đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT