Sau khi Cung Đạo Nhất chết và trước khi Exodus xuất hiện, Lâm Tam Tửu mơ hồ nhớ rằng, trời đất lúc đó là một màu đen kịt.
Vầng trăng trắng mỏng như băng cũng bị biển mây đen như sóng dữ nuốt chửng. Cô gần như không nhớ nổi mình đã từng thấy một đêm tối tăm, mịt mù như vậy khi nào, ngay cả ký ức trong vài phút đó dường như cũng chìm sâu cùng với ánh sáng kiệt quệ của bầu trời, để lại một lỗ đen hỗn độn trong tâm trí.
Nhưng mãi đến khi Exodus gọi ra những cái bóng từ phía sau cô, Lâm Tam Tửu mới giật mình, như thể hoàn toàn tỉnh táo lại, nhận ra: ánh trăng chưa hề biến mất.
Tại sao lúc nãy cô lại cảm thấy trời đất tối tăm như vậy?
Lúc này, vầng trăng tròn khuyết một góc, giận dữ, bị mắc kẹt trong những tầng mây đen kịt. Ánh trăng mờ ảo, âm u, gặm nhấm một khoảng sáng trống rỗng từ những đám mây nặng trĩu.
Lạc Thạch Thành không phải là nơi ở lý tưởng, nhưng khi đêm về khuya, giữa những tòa tháp đá, những ngôi nhà đá cũng lần lượt le lói những đốm sáng, không biết là của những người không nơi nương tựa tạm dừng chân ở đây, hay là mồi nhử mà Lạc Thạch Thành dùng để dụ dỗ con mồi.
Dưới chân hai người, hai cái bóng dài ngoằng đổ trên mặt đất, ngâm trong máu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play