Lẽ ra câu nói này đã phải là lời nguyền kết liễu mạng sống của gã, thế nhưng gã lại bồi thêm một câu: "Kể cả tên chó điên đó có tự mình đến đây, kẻ phải sợ cũng là hắn."
Mấy ngón tay Lâm Tam Tửu ghì chặt lấy thần miếu, dù Nhân Ngẫu Sư có bảo cô buông ra cũng không dám. Cô vừa phải dùng sức kéo nó lại, vừa phải thở hổn hển nói với gã đàn ông:
"Anh hiểu lầm rồi, tôi không đến để cướp bóc giết người. Nhưng mà, anh lại không sợ Nhân Ngẫu Sư sao? Anh đang khoác lác đấy à?"
Gã đàn ông lắc đầu, ra vẻ như một người lớn, biết rõ đứa trẻ đang cố tình khích tướng nhưng vẫn cho phép đối phương thành công một lần.
"Khoác lác? Vài tháng trước, tôi còn chẳng dám khoác lác to như vậy. Nhưng bây giờ khác rồi, tôi có thần linh phù hộ. Bất cứ ai định hại mạng tôi, tôi căn bản chẳng cần tốn sức, chỉ cần nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra, hầy, thần linh đã ra tay xong xuôi, đối phương đã là một cái xác. Cô có biết tôi đã nhặt được bao nhiêu đồ không? Bây giờ tôi chỉ mong có ai đó mau đến giết tôi đi này."
Lâm Tam Tửu sững người, buông tay ra, thần miếu cũng không động đậy nữa.
E rằng cả Nhân Ngẫu Sư và cô đều đã nghĩ đến cùng một khả năng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play