Đi tuần với một người câm có lẽ còn thú vị hơn là đi tuần với cái khối cơ bắp đỏ rực xấu xí này. Hoàng Hiểu Nghê "xì" một tiếng, quay đầu không thèm để ý đến cô nữa, sải bước đi về phía trước.
Lâm Tam Tửu thật không biết người phụ nữ này đã sống sót trong tận thế như thế nào.
Có lẽ đó là sự xa xỉ chỉ có ở cư dân Thập Nhị Giới? Dù đang trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu, lớp trang điểm của Hoàng Hiểu Nghê vẫn hoàn hảo, mái tóc gợn sóng vẫn gọn gàng, trên người mặc một chiếc áo ba lỗ cổ cao màu đỏ rượu và một chiếc váy ngắn bó sát. Dù đường cong cơ thể được tôn lên rất đẹp, nhưng lại khiến người ta không thể tưởng tượng cô ta sẽ chiến đấu ra sao.
Có lẽ năng lực của cô ta có thể điều khiển từ xa? Lâm Tam Tửu không khỏi nghĩ thầm.
Xung quanh tĩnh lặng đến mức có thể gọi là yên bình. Ca trực của cô và Hoàng Hiểu Nghê đã là ca thứ hai trong ngày. Ca trước là Lâu Dã và Đán Lực, cũng không phát hiện điều gì bất thường.
Vì cảnh giác, Lâm Tam Tửu luôn duy trì phạm vi quét của ý thức lực trong đường kính sáu bảy trăm mét. Nhưng mấy tiếng đồng hồ trôi qua không có động tĩnh gì, ngược lại còn tiêu hao không ít ý thức lực, khiến bắp chân trái của cô teo đi một vòng. Suy nghĩ một lát, Lâm Tam Tửu bèn điều chỉnh phạm vi xuống còn hai trăm mét.
"Thật là, còn phải đi tuần với nó hai tiếng nữa mới được về..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT