Lâm Tam Tửu suy nghĩ một chút, cảm thấy ngoài việc chửi thề một câu, thực sự không có từ ngữ nào khác có thể diễn tả cảm xúc của cô lúc này.
"Nếu hai đứa trẻ đó chết."
Cô vừa mạnh mẽ húc văng một đám âm linh, vừa lẩm bẩm:
"Tôi sẽ đi cho nổ tung Binh Công Xưởng."
Ý thức thể và âm linh tuy trông có vẻ giống nhau, nhưng bản chất lại hoàn toàn khác. Dễ dàng như dùng kim cương để nghiền bánh quy, Lâm Tam Tửu chỉ cần vài lần qua lại đã húc tan những thứ chặn ở cửa thành từng làn khói bay lượn. Xô đẩy vài Đọa Lạc Chủng còn lại ở sảnh, lao vào trong tiệm, cô vừa thở phào nhẹ nhõm, đã lại ngớ người.
"Không được, như vậy sẽ nhiễm trùng. Mất máu cũng quá nhiều rồi, không chỉ cần khâu lại mà còn phải truyền máu... Ồ, xem ra hai người đều là nhóm máu O, để cô truyền máu cho cậu ta cũng không phải là không được..."
Anh em nhà họ Lâu lúc này đều đã tỉnh; Lâu Cầm đã sớm bò ra khỏi tủ, đang ngồi bên cạnh anh trai. Hai đứa trẻ tuy vẫn còn yếu ớt sau khi bị thương, nhưng có thể thấy họ đang cố gắng gượng, tập trung lắng nghe vị bác sĩ trước mặt nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT