Người vợ trả lời, giọng có chút lơ đãng, dừng lại vài giây, cô nhỏ giọng hỏi:
"Anh nghe xem... có phải đang ngày càng gần chúng ta không? Trước đây em có nghe nói, có hai người ngoài đến, bọn họ không bắt được..."
"Nói vớ vẩn gì vậy, anh không nghe thấy."
Người chồng không vui nói:
"Cái gì mà không bắt được? Chuyện không phải của mình thì đừng có xía vào, điều quan trọng nhất của con người là làm tốt việc của mình, sống và làm việc cho tốt, đừng có nói lung tung những lời không có căn cứ."
Dư Uyên lặng lẽ chạm vào vai Lâm Tam Tửu, khi cô ngước mắt lên, anh ra hiệu đã đến lúc phải đi.
Lâm Tam Tửu không tiếng động gật đầu, hai người khom lưng đứng dậy, nhanh chóng rời khỏi chân tường, nhân lúc cảnh sát thị trấn chưa kịp khép vòng vây, họ xuyên qua một tòa chung cư cũ kỹ – thị trấn Đậu Phộng hiện giờ dân số thưa thớt, nhà riêng còn ở không hết, chung cư lại càng có nhiều căn bỏ trống. Hai người vào một căn hộ trống không ở tầng một, rồi trèo ra từ cửa sổ sau, hòa mình vào màn đêm tĩnh lặng và se lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT