Người đàn ông cười nói:
"Dép lê."
Đúng vậy. Khi Lâm Tam Tửu nghe tiếng dép lê lẹp xẹp từ sau cửa tiến lại mở cửa, ngay cả cô cũng không nhận ra rằng mình đã mặc định đối phương là cư dân chỉ vì chi tiết đó. Ngay cả sau này, khi nữ chủ nhà xách một đôi dép lê ra cửa thúc giục cô vào, cô cũng hoàn toàn không nhận ra vấn đề: rõ ràng, phòng 203 chuẩn bị dép lê cho tất cả những ai đến cửa.
Nói cách khác, người đi dép lê trong nhà chưa chắc đã là cư dân, có thể là khách, cũng có thể là môi giới.
Giả thiết ban đầu của cô – "nếu lối ra ở trong căn hộ của cư dân, thì trong đó sẽ không có môi giới" – thực ra có một ngoại lệ: chủ nhà chuẩn bị bán hoặc cho thuê nhà hoàn toàn có thể ở cùng một nhà với môi giới, và nữ chủ nhà cũng đã tiết lộ manh mối mình muốn bán nhà cho Lâm Tam Tửu.
"Nhưng mà, đó đều là tôi vuốt đuôi thôi."
Lâm Tam Tửu thì thầm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play