Nhưng ngoài dự đoán, khi cô đến gần phòng 101, hành lang vốn tối tăm và tĩnh lặng lại đột nhiên vang lên tiếng người ồn ào: dù vẫn tối mịt, nhưng dưới khe cửa của các phòng đã sáng lên những ánh đèn yếu ớt, lập lòe; ở một căn phòng xa xa, có người hắng giọng thật to, rồi khạc nhổ; trong phòng 101, dường như có người đang lê chân trên sàn, rồi một tiếng "bịch" trầm thấp vang lên.
Lâm Tam Tửu ghé tai lên, nghe thấy tiếng chửi rủa mơ hồ sau cánh cửa.
"Đau chết mất."
Giọng nói đó phàn nàn:
"Cái chỗ quái quỷ gì, ba ngày hai bữa lại mất điện... đồ rẻ tiền tốn điện nhanh vãi."
Dưới cửa tối om, có vẻ như phòng 101 không có nhiều đồ chiếu sáng so với các phòng bên cạnh.
Từ lúc ăn miếng bánh quy đến giờ, những câu hỏi chất đống trong lòng Lâm Tam Tửu đã đến mức rận nhiều không ngứa, nợ nhiều không lo, cô không hề dừng lại, tiếp tục đi về phía trước, lại nghe thấy tiếng mắng trẻ con từ phòng 103 đối diện hành lang — "Mày nghịch sáp nến làm gì? Bỏng rồi chứ gì, đáng đời!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT