Lâm Tam Tửu lẩm bẩm trong bụng vài câu, không để một chữ nào lọt ra khỏi miệng, ngược lại còn cố tình vỗ vào cửa thần miếu của Nhân Ngẫu Sư:
"Anh vẫn chưa nói cho tôi biết, anh có nghe được tung tích của Nguyên Hướng Tây không? Anh ấy hẳn cũng đang ở trong thế giới này, không biết giờ ra sao rồi."
"Người sống thì cô lo hắn chết, người chết thì cô lo cái gì, lo hắn sống lại à?"
Nhân Ngẫu Sư mất kiên nhẫn đáp.
Xem ra là không biết, không biết thì cứ nói là không biết đi.
Lâm Tam Tửu không hỏi nữa, chỉ ngoan ngoãn đi trước dẫn đường. Nhân Ngẫu Sư không chịu ra khỏi thần miếu, vừa phiền phức lại vừa có chút lợi ích: phiền phức ở chỗ cô phải liên tục đổi tàu biển và phi thuyền, chỉ riêng việc giải thích tại sao phải mang theo một cái miếu, tại sao không thể cất đi đã tốn không biết bao nhiêu nước bọt, hơn nữa dù Nhân Ngẫu Sư có cuộn mình trong miếu thì vẫn không thể bớt được một vé tàu. Lợi ích là người khác không nhận ra Nhân Ngẫu Sư khét tiếng đang lơ lửng ngay ghế bên cạnh, giúp Lâm Tam Tửu tránh được không ít rắc rối.
"Tại sao anh lại ở trong thần miếu?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play