"Chỉ còn một người."
Khi chữ đầu tiên vang lên, bà lão còn ở rất xa, đến chữ thứ tư, bà ta đã bước qua trước mặt Lâm Tam Tửu. So với năm xưa, sản phẩm ý thức lực này dường như còn khó đối phó hơn. "Còn phí công ta chạy một chuyến..."
Mặc dù sức chiến đấu đã bị suy yếu, nhưng việc kìm nén bản năng chiến đấu của mình cũng không phải là một chuyện đơn giản. Cơ bắp và máu trong người Lâm Tam Tửu dường như đều cảm nhận được kẻ thù mạnh mẽ trước mặt, tranh nhau gào thét muốn tụ lực để chống lại; đây cũng luôn là phản ứng đầu tiên của cô khi gặp cường địch.
Chỉ riêng việc kìm nén bản thân không động đậy đã gần như làm cô kiệt sức – đặc biệt là khi túi vải của bà lão trùm lên đầu cô.
Mọi thứ đều cho thấy, bà lão chỉ ra tay giết người khi mục tiêu định bỏ chạy... phải không?
Khi trước mắt Lâm Tam Tửu tối sầm, trong lòng nàng đang âm thầm may mắn: May mà Lễ Bao và Dư Uyên không ở bên cạnh, không phải cùng cô mạo hiểm tính mạng.
Dù tầm nhìn rơi vào bóng tối, dù bỗng nhiên mất đi trọng tâm, thần trí ý thức của nàng vẫn rõ ràng như cũ. Cô cảm giác được mình giống như là từ trên cao rơi xuống, tứ chi lắc lư giương lên giữa không trung, cho dù nơi cô rơi xuống thoạt nhìn rõ ràng chỉ là một cái túi vải. Nàng cảm giác được máu chảy cả người lập tức tăng nhanh, trùng kích đến lòng bàn tay nàng đổ mồ hôi, tim đập như trống – nàng hướng chỗ sâu trong bóng tối thẳng tắp rơi xuống, biết rõ mình làm là một chuyện lỗ mãng đến cực điểm, lại không có chút nào sinh ra sợ hãi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play