Như thể cuối cùng cũng nghe thấy tiếng cô, trên đầu đột nhiên vang lên mấy tiếng "cốp cốp" đập sàn, rõ ràng là do "Nghiêu Hãn" gây ra. Mãi đến bây giờ, hai người mới lần đầu tiên nghe thấy giọng nói mơ hồ của cô ta:
"Các cô giúp tôi giật mấy cái sợi trắng đó xuống đi."
Hai người nhìn những sợi dây dài như dây thần kinh màu trắng rủ xuống, lượn lờ trong không trung, nhất thời không ai nhúc nhích, không ai lên tiếng.
"Bây giờ tôi chỉ cách bên ngoài một tấm ván thôi." Nghiêu Hãn tiếp tục nói qua tấm ván của bệ tròn – nghe như thể cô ta đang áp miệng xuống sàn để nói. "Các cô cố gắng một chút là tôi có thể tự do rồi! Nhanh lên, làm ơn đi, các cô đang làm gì vậy?"
Bây giờ họ không còn nhìn thấy vẻ mặt và tư thế của Nghiêu Hãn nữa. Chỉ có một thứ gì đó đang dần thấm vào giọng nói của cô ta, giống như khí độc từ từ lan tỏa, khiến môi cô hướng dẫn viên cũng phải run lên.
"Vậy... làm sao cô biết cô ta..."
Lâm Tam Tửu vừa nhìn không gian dưới bệ tròn vừa đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play