Dứt lời, cậu liền tất tả chạy đi. Mảnh hồi ức này đâu đâu cũng là sương mù hỗn độn, đi chưa được bao xa, lúc quay đầu lại đã không còn thấy khu nghỉ dưỡng nữa. Quý Sơn Thanh vừa đi vừa gọi tên Dư Uyên, có lẽ vì tầm nhìn quá kém, chẳng mấy chốc cậu đã bắt đầu thực sự mất kiên nhẫn, không biết lôi từ đâu ra một chiếc đèn pin.
"Đèn pin thì có tác dụng gì chứ."
Lúc này, tại một sạp trái cây trong con hẻm hẹp của hồi ức đô thị, A Toàn đặt quyển tạp chí lên đùi, nhìn vào trang có hình ảnh của Quý Sơn Thanh và lẩm bẩm.
Đúng vậy, hắn có thể thấy rõ mọi hành động của cả nhóm. Lâm Tam Tửu không biết rằng, thực ra cô chẳng cần viết giấy làm gì, chỉ cần gọi tên hắn một tiếng là đủ.
Vì không yên tâm nên hắn vẫn luôn dõi theo. Phân tích của cô về tâm lý mâu thuẫn của A Toàn, cũng như về phó bản và nhà kho, thực ra đều nhận được sự tán thành trong im lặng của chính A Toàn.
"Ánh sáng đâu phải là vấn đề... Hả?"
Đôi mắt lúc nào cũng như không mở nổi của A Toàn bỗng trợn tròn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT