May mắn thay, gã Đầu Rắn cuối cùng cũng không cưỡng lại được sự cám dỗ của con mồi tự dâng đến tận miệng, hắn dặn ông chủ tiệm chuyển lời rằng hắn sẽ đến ngay.
Chỉ cần hắn còn chịu đến là được. Đông La Nhung nhìn một bóng người từ xa chạy lại gần cửa lớn, khẽ mỉm cười.
Cô không giống những người khác. Chỉ cần đối phương nhìn thấy cô, một ánh mắt là đủ, sẽ không thể nào bỏ qua cô.
Còn về phản ứng của gã Đầu Rắn khi nhìn thấy cô, cô đã nhìn chán trên mặt đàn ông rồi, chẳng có gì mới mẻ. Đối với một tên buôn người, Đông La Nhung chẳng khác nào một tờ vé số trúng thưởng đang đi lại. Nhưng ngay cả sự tham lam này, trước đây cô cũng đã thấy không ít trên mặt người khác.
Trong một thế giới mà ai cũng cho rằng sắc đẹp là một loại tài nguyên, thì bản thân người có sắc đẹp cũng dần bị xem như tài nguyên, chứ không còn là một con người nữa.
"Có chỗ nào để nói chuyện không?"
Đông La Nhung nhìn quanh, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play