Một người phụ nữ có tuổi tác và vóc dáng tương tự tội phạm bị truy nã, dù có đàng hoàng đi vào khách sạn, cũng sẽ thu hút sự chú ý của đám người giám sát, phải không? Bọn họ chỉ cần báo cho nhân viên bên trong một tiếng, để họ kiểm tra giấy tờ – không, chỉ cần nhìn thêm một cái thôi, Tạ Phong cũng tiêu đời.
Cô đương nhiên hy vọng mình đã quá lo xa, rằng bọn họ sẽ không kiểm tra từng người vào khách sạn, nhưng cô cũng biết mình không có tư cách để trông chờ vào may mắn.
Nói đi cũng phải nói lại, giữa trời mưa như trút nước, một người phụ nữ ướt sũng cầm ô đứng lảng vảng không đi, trông chẳng khác nào thủy quỷ đến báo thù, cũng dễ gây chú ý không kém. Cô có thể đi đâu được chứ? Ngay cả việc vào cửa hàng tiện lợi mua một hộp khẩu trang cô cũng không làm được. Phải biết rằng, người tiếp theo nhìn thấy cô chưa chắc đã tốt bụng như bà chủ tiệm lúc trước.
Làm sao để vào khách sạn mà không bị nghi ngờ?
Cửa sau khách sạn ít người qua lại, nối liền với một con hẻm nhỏ yên tĩnh. Tạ Phong trốn vào dưới một tán cây trong hẻm, cuối cùng cũng không đến mức bị những hạt mưa dày đặc đập cho run lẩy bẩy.
Bên cạnh con hẻm gần cửa sau cũng có mấy chiếc xe đậu san sát nhau. Chiếc xe đầu tiên rõ ràng là của một nhân viên mặc thường phục đang giám sát – gã tài xế ngồi một mình trong xe, chán nản nhìn ra đường. Chỉ khi Tạ Phong đến gần, gã mới hơi cảnh giác, liếc cô mấy cái.
Tim Tạ Phong như muốn nổ tung khỏi lồng ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play