Cuối cùng là một tiếng "bịch" trầm đục khi va vào cơ thể người, giờ đây vẫn còn vang vọng trong tai Tạ Phong.
Cô là người đầu tiên mở cửa xe.
Trên đường phố Lệ Thành thỉnh thoảng lại có các trạm kiểm soát ngẫu nhiên, nên trong xe của A Thành không có vũ khí, thay vào đó là một số dụng cụ sửa xe để không bị nghi ngờ khi qua trạm. Lúc nhảy xuống xe, Tạ Phong đã nắm chặt một chiếc cờ lê bằng sắt, tuy không dài bằng cây gậy ngắn của cô, nhưng cô thích sức nặng của nó.
Không cần ai ra hiệu, mấy chàng trai trong xe cũng nhảy xuống. Cả nhóm đã chuẩn bị sẵn một chiếc khăn vuông buộc trên cổ, chỉ cần kéo lên là có thể che mặt – Tạ Phong không có sự chuẩn bị chu đáo như vậy, nhưng khi máu nóng dồn lên não, cô chẳng còn bận tâm đến khuôn mặt của mình nữa.
Trong mắt cô lúc này chỉ có gã tài xế.
Khi tên lính an ninh bị tông ngã, gã tài xế chạy về hướng khác cũng sợ hãi ngã lăn ra đất; khi thấy mấy người bịt mặt nhảy xuống từ trên xe, mặt hắn trắng bệch, vừa la "Có người không!" vừa lồm cồm bò dậy định bỏ chạy.
Tạ Phong co giò lao tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play