Trước đây vẫn luôn tâm niệm muốn đi, nhưng khi thực sự sắp phải đi, Tạ Phong lại thấy mình do dự, không ngừng tìm kiếm lý do để không đi: Cha mẹ thì sao? Dù họ đã nói coi như chưa từng sinh ra đứa con gái này, cô cũng không thể rời đi mà không chút áy náy, dù sao một khi đã đi, có thể là cả đời... Có lẽ ông chủ tiệm nói cũng có lý, dân thường đều sống như nhau cả...
Trong lúc cô đắn đo suy nghĩ, chần chừ không chịu đưa tiền đặt cọc, gã Đầu Rắn cũng có chút mất kiên nhẫn, nói: "Sao cô không nghĩ kỹ rồi hẵng đến?", rồi lấy điện thoại ra xem.
Gã dường như nhận được một tin nhắn, ngẩng đầu nhìn Tạ Phong trước – cô nhận ra ánh mắt của gã, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào mặt bàn, như thể vẫn đang do dự – thế là gã Đầu Rắn mới mở màn hình, lách cách gõ chữ trả lời.
Tạ Phong theo bản năng không quay đầu, chỉ liếc nhanh từ khóe mắt.
Căn phòng rất nhỏ, nên khoảng cách giữa hai người cũng không xa. Cô đứng, gã Đầu Rắn ngồi, vì vậy cô liếc mắt một cái là thấy được hơn nửa màn hình điện thoại của gã. Nội dung tin nhắn cụ thể cô không thấy rõ, nhưng hai chữ đầu tiên của tin nhắn riêng đó lại đập thẳng vào mắt Tạ Phong.
Dù góc nhìn không thẳng, cũng không cản trở cô nhanh chóng nhận ra hai chữ đó.
"Chị Trần" .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT