Người phụ nữ đó khoác một chiếc áo gió dài, mái tóc xoăn óng ả, trang điểm tinh xảo. Trông cô còn trẻ, nhưng giữa mũi và môi đã hằn lên một nếp nhăn mờ nhạt. Nếp nhăn đó chỉ có ở bên má trái, như thể cô luôn chỉ nhếch một bên khóe miệng cười. Ngũ quan, khuôn mặt của cô không hoàn toàn đối xứng, nhưng chính sự lệch lạc nhẹ nhàng đó lại khiến vẻ đẹp của cô mang một sức hút khó cưỡng.
Trước khi hình ảnh hai anh em dần phai nhạt trong tâm trí, Lâm Tam Tửu đã từng nghĩ rất nhiều lần, Lâu Dã và Lâu Cầm khi trưởng thành sẽ trông như thế nào, hôm nay cô cuối cùng đã tận mắt nhìn thấy.
Cô... cô đang ở đâu?
Lúc Lâm Tam Tửu đột ngột bừng tỉnh, tim đang đập thình thịch, lòng bàn tay cũng đẫm mồ hôi lạnh — là trái tim của cô, là lòng bàn tay của cô, cơ thể của cô đã trở lại. Không, dường như nó chưa từng rời đi, nói đúng hơn là cô lại một lần nữa cảm nhận được cơ thể của chính mình.
Trước khi tầm nhìn rõ ràng trở lại, Lâm Tam Tửu đã nhảy dựng lên; đến khi đứng vững, cô nhận ra cổ mình vẫn đang ngoảnh sang bên phải, như thể vẫn đang nhìn Lâu Cầm ở hướng đó.
Quay đầu lại, khi hơi thở dần ổn định, cô từ từ nhìn rõ mọi thứ.
Cách đó hơn mười bước, Ốc Nhất Liễu đang ngồi trên một tảng đá lớn giữa rừng cây. Anh nghiêng người về phía trước, tay chống lên đầu gối, tóc ướt sũng, từng lọn bết vào má; sương nước trắng nhạt mờ ảo không ngừng bốc lên từ vai, từ lưng anh, tựa như một vầng hào quang, dịu dàng bao bọc lấy anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play