Ốc Nhất Liễu vừa định mở miệng, bỗng nhiên lại dừng lại. Anh liếc nhìn chân của ba người, rồi lại nhìn chân mình. Họ đều không có ý định nghỉ ngơi, trong cái phó bản mà không ai hiểu rõ tình hình này, ai cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để phản ứng bất cứ lúc nào, vì vậy không ai cởi giày khi lên giường.
... Vậy thì, câu nhắc nhở của Abbey khi vào phòng "Chỗ này có đôi giày, đừng vấp phải nhé", là chỉ đôi giày của ai?
Bốn người nín thở, không nói một lời, cảnh giác bên cạnh cửa, đợi chừng năm sáu phút, cuối cùng mới từ từ thả lỏng. Họ nhìn nhau, vẫn là Abbey thì thầm bằng giọng khẽ:
"Có lẽ... đã đi khỏi cửa rồi nhỉ?"
"Đúng vậy."
Thúy Ninh nhỏ giọng tán thành:
"Từ ngoài cửa đi thẳng, vài phút là vào rừng rồi..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT