... Mặc dù Lâm Tam Tửu bảo Dư Uyên bám chặt, nhưng chính cô lại không có ý định vươn tay bám vào dây cáp trên tường giếng thang máy. Dừng lại trong giếng thang máy này là một việc rất đơn giản, chỉ là cô không muốn dừng lại.
Lâm Tam Tửu muốn nhân khoảnh khắc thang máy vừa biến mất, trước khi kẻ tổ chức trò chơi kịp phản ứng, lao đến nơi sâu nhất của trò chơi này, của thế giới này – ít nhất là nơi sâu nhất mà cô có thể đến.
"Còn năm mét!"
Ngay khi Ý Lão Sư phát ra một tiếng cảnh báo trong đầu, "Ý Thức Lực Quét Hình" được dùng để dò độ cao cũng va vào một vật thể cứng rắn sâu trong bóng tối. Lâm Tam Tửu gần như phản ứng ngay lập tức. Cô nhẹ nhàng xoay người, đạp một cú vào tường, dùng lực đẩy để bám lấy dây cáp thang máy, trượt theo nó xuống, rơi vào một khoảng không tối đen như mực.
Hai chân nhẹ nhàng chạm đất, đến lúc này, cô mới đột nhiên nhận ra: Dư Uyên đã không bám vào cô.
Vầng sáng do Dư Uyên tạo ra giờ vẫn đang lơ lửng cách trên đầu mấy chục mét, trở thành một đốm sáng mờ ảo to bằng móng tay út trong bóng tối. Dưới đáy giếng thang máy, không khí lạnh lẽo phảng phất mùi sắt. Lâm Tam Tửu ngẩng đầu nhìn vài giây, vẫn không chắc Dư Uyên đã đi đâu. Cô buông dây cáp, khẽ gọi:
"... Dư Uyên?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT