Chồng cô ta do dự vài giây.
"Tôi chỉ ngồi với cô ấy một lát, giúp cô ấy ổn định tâm trạng rồi đi ngay."
Câu nói này dường như cuối cùng cũng thuyết phục được A Hắc. "Tôi còn phải đi hâm sữa, cô đừng nói năng linh tinh với cô ấy. Tôi sẽ quay lại ngay."
Chỉ cần một hai phút là đủ đối với Lâm Tam Tửu. Nhân lúc A Hắc biến mất sau một cánh cửa trong hành lang, cô nhanh chóng đi vào phòng ngủ chính. Tiểu Hoàng đang nằm quay lưng về phía cô trên giường, bất động, như thể đã ngủ.
Cô nhìn quanh một vòng, quả nhiên phát hiện trên tủ đầu giường có một cái máy trông trẻ hình bộ đàm — đó là loại máy theo dõi trẻ sơ sinh mà các bậc cha mẹ thường có, giúp họ kịp thời phát hiện điều bất thường. Lâm Tam Tửu vươn tay cầm lấy nó, tắt nguồn rồi nhét vào túi quần. Cô không mua nổi món đồ này. Lát nữa còn phải đi trộm nốt cái máy ở chỗ đứa bé, thì mới có thể dùng để nghe lén người khác được.
Theo bản năng ngẩng đầu, ánh mắt Lâm Tam Tửu dừng lại trên cửa sổ đối diện giường. Trên mặt kính cửa sổ phản chiếu một hình ảnh mờ ảo của Tiểu Hoàng đang nằm nghiêng, đôi mắt cô ấy mở to tròn, đang nhìn chằm chằm vào cô qua hình ảnh phản chiếu ấy.
Tim Lâm Tam Tửu run lên, cô theo bản năng nắm chặt máy nghe trộm trong túi quần. Sau khi nín thở đợi hơn mười giây, thấy con ngươi của Tiểu Hoàng vẫn như đông cứng lại, cô mới thò đầu nhỏ giọng hỏi một câu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT