Cô cảm nhận được một bàn tay của chú Trương đưa tới, cô cũng run rẩy đưa tay mình ra, nắm chặt lấy bàn tay khô và ấm của ông.
Xin lỗi, chú Trương, xin lỗi.
"Chắc là cô vui quá thôi." Chú Trương vẫn giữ nguyên giọng điệu, rõ ràng, lý trí, và có chút phấn khích. "Tôi cũng vậy, tôi đã mong chờ ngày có các tiến hóa giả khác đến đón mình từ rất lâu rồi... Cô xem những cơn lốc xoáy ở đằng xa kia kìa, chính là do tiến hóa giả tạo ra đấy."
Đặng Ỷ Lan khóc đến nghẹn ngào, cố sức gật đầu, tầm mắt đã nhòe đi. "Xin lỗi." Cô thì thầm:
"Xin lỗi, chú Trương..."
"Cô xin lỗi làm gì?"
"Không... không có gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play