Nhưng ngay cả mục tiêu trong phó bản này cũng không biết... Lâm Tam Tửu nặng nề thở dài.
Căn phòng im lặng đi một lúc vì tiếng thở dài này, rồi giọng nói mềm mại của Cô bé quàng khăn đỏ vang lên trong đêm tối:
"... Cô có chuyện gì phiền lòng à?"
"Không, tôi ổn." Lâm Tam Tửu vội đáp, cảm nhận được trong bóng tối, đôi mắt của Emma đang nhìn mình không chớp. "Chỉ là tôi phải nhanh chóng đến một nơi, nên hơi sốt ruột..."
Lúc nãy, khi mọi người cùng ăn bánh ngọt, Emma đã bóng gió hỏi han Lâm Tam Tửu cả buổi. Có lẽ vì từng trải qua nhiều chuyện phức tạp, bà rất cảnh giác, khác hẳn cô cháu gái. Dù không tìm thấy điểm gì đáng ngờ trong lời nói của Lâm Tam Tửu, đến tối đi ngủ, Emma vẫn chọn nằm ở phía gần cô, còn Cô bé quàng khăn đỏ thì được xếp ở đầu giường bên kia.
Mấy người khẽ trò chuyện vài câu. Không biết từ lúc nào, trong cuộc đối thoại dần xuất hiện tiếng mưa gõ lách tách trên khung cửa sổ. Nhìn ra ngoài, những giọt mưa đang trút xuống căn nhà gỗ cũ nát với tốc độ ngày càng nhanh và dữ dội hơn.
Lâm Tam Tửu bất giác nhớ lại câu "hết khách rồi" của Cô bé quàng khăn đỏ, buột miệng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT