Lời vừa nói ra, chính cô cũng không khỏi giật mình. Cô vốn không giỏi ăn nói, lúc mới vào công ty còn trẻ, các nữ đồng nghiệp khác luôn bị lãnh đạo gọi đi tiếp khách, nhưng không ai gọi cô, chính vì lãnh đạo cũng chê cô quá thật thà, không lanh lợi. Từ khi nào cô có thể bịa ra một cái cớ trôi chảy, không cần suy nghĩ như vậy?
Bành tổng gật đầu, ánh mắt liếc qua Tiểu Lưu một cái, rồi cho cô ấy đi.
"Bảo vệ không quen", Đặng Ỷ Lan chợt nhớ lại lời cô gái kia đã nói. Ngày đó là một bảo vệ không quen biết đã gọi Hán Quân đi... còn hôm nay, Đằng Phi Chi Lữ không có lấy một người bảo vệ.
"... Cuộc điều tra tiến triển thế nào rồi?"
Trong lúc cô thất thần vài giây, Bành tổng đã ôn tồn hỏi.
Đặng Ỷ Lan nheo mắt, cẩn thận đánh giá ông ta vài lần. Ánh nắng lọt qua khe cửa sổ, chiếu lên mái tóc được chải chuốt kỹ lưỡng và gọng kính mạ vàng của ông ta, khiến chúng sáng lên. Việc đối phương đánh người, mà người bị đánh lại là Hán Quân, vào khoảnh khắc này bỗng trở nên thật khó tin.
"Tôi đến mấy lần, họ đều bảo tôi về nhà chờ tin."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play