Nếu mọi hành vi của cô đều đang bị giám sát, thì rất nhiều chi tiết có thể được giải thích.
Tại sao khi đi trên đường cô lại cảm thấy rất khó chịu, tại sao cô lại theo bản năng muốn che giấu bản thân... cũng như thái độ của Ngô Luân, và sự biến mất đột ngột của anh ta.
Khi Lâm Tam Tửu lại nghĩ đến Ngô Luân, cảm giác như có tảng đá đè nặng lên tim. Nếu nghĩ sâu hơn, sẽ vô cùng nặng nề, ai có thể ngờ người bạn từng chung sống ngắn ngủi lại là người đến để giám sát mình... Cô thở dài một hơi, ngước mắt lên, cố gắng gạt hình ảnh Ngô Luân ra khỏi đầu.
Tâm trạng cô lúc này nặng trĩu, nhưng khung cảnh xung quanh lại chẳng hề ăn nhập, thậm chí còn có phần lạc lõng: một buổi chiều nắng đẹp gió hiền, mặt hồ xanh biếc gợn sóng lăn tăn. Vài chiếc thuyền hoạt hình màu sắc sặc sỡ lướt đi trên hồ, tiếng cười của trẻ con vọng lại từ phía xa, hòa cùng tiếng nước và tiếng vịt kêu tan trong gió.
... Thế giới này, lúc này trông thật sự không tệ.
Các tiến hóa giả khác có lẽ đều cảm thấy buổi chiều này thật thảnh thơi, chỉ riêng cô nhìn thấy đầy hồ những chiếc thuyền đạp vịt là lại nổi da gà – nhưng, đến đây du thuyền lại là ý của cô.
Khắp nơi đều là camera, có lẽ còn có cả thiết bị thu âm. Bây giờ các con tin đã được thả về, khu công nghiệp có lẽ cũng không còn an toàn. Nếu mấy người họ muốn bàn bạc bước tiếp theo, họ phải tìm một nơi mà những kẻ giám sát không thể nghe thấy hay nhìn thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play