Đội trưởng "ừm" một tiếng, ánh mắt lại chuyển sang màn hình. "Nói với anh ta, nếu không có giấy phép đặc biệt, anh ta có đến đây chúng ta cũng phải đưa trả về, đừng nói đến việc chủ động giúp đỡ."
Quả nhiên là vậy, Trịnh Ngải Ngải chỉ muốn vùi mặt vào tay mà thở dài. Thế là xong, câu hỏi kia cũng không cần hỏi nữa, câu trả lời đã bày ra trước mắt rồi.
"Nhưng anh ta chỉ lên mạng thôi mà..."
"Chúng ta không quản được, đây cũng không phải phạm vi chức trách của chúng ta. Hơn nữa, cô cũng không biết anh ta nói có thật không, đúng chứ?" Đội trưởng nói đến đây, giọng nhỏ lại một chút, dường như cũng cảm thấy lời này hơi khó nghe. "Nếu anh ta sợ, thì bảo anh ta đừng lên mạng nữa. Chúng ta cũng có người dân của mình cần phải chịu trách nhiệm."
Trịnh Ngải Ngải từ từ đưa tay, biến ý của đội trưởng thành con chữ – với giọng điệu mềm mỏng hơn một chút, gửi cho người có tên "Hàn Hàn" kia.
"Đừng liên lạc với anh ta nữa, cô cũng nghe chỉ thị của Cục trưởng rồi đấy."
Đội trưởng bỏ lại câu đó rồi quay người đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play