Làm sao bây giờ?
Vậy thì tuyệt đối không thể để họ phát hiện có người chết – ít nhất, trước khi anh xuống tàu, người khác không thể phát hiện có người đã chết. Gã say nói gì nhỉ? Anh ta cũng đi một mình phải không? Anh ta mất tích năm ngày, sẽ không ai tìm kiếm.
Hàn Tuế Bình cũng không biết mình đang làm gì, nhưng anh hành động cực nhanh.
Anh lấy tấm chăn trong túi ra, lau sạch máu trên tường, hộp cứu hỏa và sau gáy của xác chết, rồi lấy mũ của mình đội lên đầu xác chết để che đi vết thương. Anh lục lọi trên người gã say, quả nhiên tìm thấy một tấm thẻ phòng, số 2004. Hàn Tuế Bình nhặt lại điện thoại, nhét hết đồ vào túi, phải tốn rất nhiều sức mới vác được xác gã say lên lưng, run rẩy đi xuống lầu.
Anh không trốn cũng không thể trốn, đi xuống từng bậc thang xoắn ốc, đi qua từng chiếc camera giám sát. Khi họ phát hiện có người chết trên tàu, họ sẽ nhận ra rằng, xác chết này đã được ai đó cõng xuống. Hung thủ cõng anh ta, chỉ có thể giấu mặt mình trong bóng của xác chết mà thôi.
Hàn Tuế Bình cuối cùng cũng mở được cửa phòng 2004, ném xác chết xuống sàn, cả người gần như kiệt sức, chỉ muốn ngồi xuống mà khóc. Anh có thể trốn thoát được không?
... Khoan đã, cô gái kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play