Cho đến khi một chiếc cốc giữ nhiệt bốc khói nghi ngút được đặt ở phía đối diện bàn, Ngô Luân mới đột nhiên nhận ra, mình đang ở một nơi xa lạ, bị mấy người đàn ông không quen biết nhìn chằm chằm, không ai biết cô đang ở đây... Hơn nữa, cổ họng đau rát như sắp nứt ra.
Mùi kỷ tử ngâm từ từ lan tỏa. Một người đàn ông không cao, mắt nhỏ mũi to ngồi xuống trước mặt cô, đầu tiên là húp một ngụm nước nóng.
"Ôi chao, mùi vị còn chưa ngấm ra đâu."
Hắn lẩm bẩm rồi đặt chiếc cốc giữ nhiệt xuống. Phía sau hắn là một cửa sổ kính đen, Ngô Luân có thể thấy rõ hình ảnh phản chiếu của mình: cô co rúm vai, tóc tai rối bù, mặt trắng bệch, đôi mắt mở to hơn cả mắt nai.
"Nhìn đây."
Hắn cầm một chiếc máy có kích thước như máy POS trên bàn, chĩa vào mặt Ngô Luân, một lúc sau hạ xuống, nhìn vào màn hình đọc:
"Ngô Luân, số chứng minh thư 3304221994091034A, hộ tịch thành phố Hải Nguyên, ồ, trong nhà chỉ còn lại một người... Không ở quê hiếu thảo với mẹ, cô lên đây làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT